Quy luật của sự tuân thủ - Chống lại sự kéo xuống của nhóm
Chúng ta có tính cách xã hội, một con người khác khi chúng ta hoạt động trong các nhóm. Chúng ta bắt chước những gì người khác nói và làm một cách vô thức. Chúng ta suy nghĩ khác đi, quan tâm nhiều hơn đến việc hoà nhập và tin vào những gì người khác tin. Chúng ta bị lây nhiễm bởi tâm trạng nhóm. Chúng ta liều lĩnh hơn, hành động thiếu sáng suót hơn, vì mọi người khác đều vậy. Nếu để tính cách xã hội áp chế, chúng ta mất dần ý thức về sự độc đáo của bản thân và khả năng suy nghĩ cho chính mình.
Chúng ta phải phát triển sự tự nhận thức và sự hiểu biết vượt trội về nhữgn thay đổi khi ta ở trong các nhóm. Chúng ta có thể trở thành những chủ thể xã hội vượt trội, có thể tỏ ra hoà đông và hợp tác ở mức độ cao trong khi vẫn giữ được sự độc lập và sáng suốt.
Khi bước vào bất cứ một nhóm nào, chúng ta trải qua một quá trình thay đổi, dù bạn nhận ra hay không. KHi tiếp cận những người kahsc, chúng ta cảm thấy không an toàn đối với những gì họ nghĩ về chúng ta. Ta thấy áp lực của việc trở nên hoà nhập, và để làm điều đó, chúng ta bắt đầu định hình suy nghĩ và niềm tin của mình theo quan điểm chính thống của nhóm.
Chúng ta bắt chước người khác một cách vô thức: vẻ bề ngoài, cách diễ nđạt ngôn từ, những ý tưởng.
CHúng ta lo lắng về tình trạng và vị trí của mình trong hệ thống thứ bậc (tôi có nhận được sự tôn trọng như người khác hay không). Đây là đặc điểm có từ thời nguyên thuỷ
Tuỳ thuộc rường nhóm chúng ta trở nên thụ động hoặc hung hăng hơn mức bình thường, cho thấy các khía cạnh kém phát triển trong tính cách của chúng ta.
Khi nghĩ về các nhà lãnh đạo, chúng ta không nghĩ họ như những người bình thường. Chúng ta thường cảm thấy sợ hãi hoặc bị đe doạ trước sự hiện diện của họ.
Khi nghĩ về kẻ thù trong nhóm, chúng ta thấy nóng nảy, tức giận và phóng đại bất kỳ phẩm chất tiêu cực của họ.
Nếu người trong nhóm cảm thấy lo lắng hoặc bị xúc phạm, khi ở trong nhóm đó, chúng ta thường bị cuốn vào tâm trạng đó của họ
Khi có bất cứ một mối đe doạ nào đến với nhóm, chúng ta trở nên căng thẳng hơn bình thường, chúng ta cảm thấy áp lực đẻ chứng minh lòng trung thành của mình và làm bất cứ điều gì mà nhóm ủng hộ, suy nghĩ của chúhg ta về kẻ thù sẽ trở nên đơn giản và nóng nảy hơn, Chúng ta chịu đựng những làn sóng lan truyền cảm xsusc mạnh mẽ hơn, bao gồm sự hoảng loạn, thù hằn hoặc vĩ cuồng.
Nhóm cũng có thể chia thành nhiều bè phái, bên dưới 1 nhóm luôn tồn tại sự biến động ngầm, chỉ chờ phản ứng thái quá hoặc một quyết định dựa trên nỗi sợ hãi nào đó, nó sẽ bùng nổ và không thể kiểm soát
Chúng ta cần phát triển khả năng tự tách rời bản thân khỏi nhóm và tạo không gian tinh thần cho việc suy nghĩ độc lập.
Chúng ta cần trung thực với chính mình:
- Có phải sự lo lắng, phẫn nộ của chúng ta hoàn toàn đến từ bên trong hay chúng được khơi gợi bởi nhóm?
- Nhận beiest xu hướng xem kẻ thù như ma quỷ và mong muốn kiếm soát chúng của chúng ta
- Không tôn kính những nhà lãnh đạo một cách mù quáng, chúng ta tôn trọng họ vì thành tựu của họ chứ không cần phải thần thánh hoá họ
- Cẩn thận khi tiếp xúc với người có psuwsc hấp dẫn lôi cuốn, cố gắng giải huyền thoại và kéo họ xuống mặt đât.
- Chúng ta không thể tránh khỏi việc cảm thấy cần phải có địa vị và sự công nhận nên hãy vun đắp nó thông qua các hoạt động xuất sắc của mình.
Ta phải thừa nhận nhu cầu thuộc về nhóm và chứng minh lòng trung thành của mình, nhưng hãy làm điều đó theo hướng tích cực: đặt câu hỏi về quyết định của nhóm, kết quả lâu dài là gì, xem xét các luồng ý kiến khác nhau, lái nhóm đi theo một hướng hớp lý hơn có chiến lược.
Sử dụng bản chất lây lan của cảm xúc trong nhóm để lan rộng sự bình tĩnh, kiên nhẫn, tập trung vào kết quả và hợp tác với người khác để hoàn thành công việc.
Và khi áp dụng đủ nhiều, chúng ta sẽ là cá nhân độc lập của nhóm và có thể là người lãnh đạo nhóm.
Chúng ta có một cảm giác mãnh liệt khi thuộc về một nhóm, khi ở trong một nhóm càng lớn, cảm xúc của nhóm trào dân trong ta một cách tự động. Trong môi trường một nhóm lớn, chúng ta có thể có khuynh hướng nói hoặc làm điều mà chúng ta sẽ không bao giờ nói hoặc làml khi ở một mình.
Khi phải nói chuyện trước đám đông, nếu biết đám đông đó đứng về phía mình, ta không quá lo lắng, thì ta sẽ trải nghệm một sự dâng trào cảm xúc từ sâu bên trong, chúng ta tạn hưởng sự chú ý của khán giả, giọng nói của chúng ta chuyển sang cao độ và âm điệu hơn thường ngày, ngôn ngữ cơ thể và cử chỉ trở nên sinh động khác thường.
Khi nghe một diễn giả có sức lôi cuốn, chúng ta buộc phải cảm thất tôn trọng họ và thấy phấn khích với họ