Quy luật của sự hay thay đổi - Cách để mọi người đi theo bạn
Mọi người luôn mơ hồ về người nắm giữ quyền lực. Họ muốn được dẫn dắt nhưng cũng muốn cảm thấy tự do; họ muốn được bảo vệ và tận hưởng sự thịnh vượng mà không phải hy sinh; họ vừa tôn thờ một ông vua vừa muốn giết chết ông ta. Khi bạn là lãnh đạo, mọi người sẽ sẵn sàng quay sang chỉ trích bạn vào thời điểm bạn yếu đuối nhất hoặc vừa trải qua một thất bại.
Bạn tưởng tượng rằng điều bạn có thể làm để có được lòng trung thành của mọi người là tr ra bình đẳng hoặc làm bạn với họ; nhưng như vậy, mọi người sẽ nghi ngờ sức mạnh của bạn, họ sẽ ngấm ngầm khinh miệt bạn.
Quyền uy là một nghê thuật vi tế, nó bao gồm việc tạo ra diện mạo quyền lực, tính hợp pháp và sự công bằng kết hợp với việc khiến cho mọi người đồng cảm với bạn với tư cách là một nhà lãnh đạo, một kẻ mà họ sẵn sàng phục vụ.
Một khi mọi người tin tưởng bạn, họ sẽ sát cánh bên bạn, bất kể hoàn cảnh có xấu đến đâu
Con người thích tin rằng cảm xúc của chúng ta rất đơn giản và thuần khiết: chúng ta yêu một số người nhất định và ghét một số khác. Sự thật là điều này không bao giờ xảy ra. Thực tế là cảm xúc của chúng ta hầu như luôn có tính chất lập lờ nước đôi, hiếm khi thuần khiết và đơn giản. Chúng ta có thể cùng lúc thấy tình yêu và sự thù địch, ngưỡng mộ và đố kỵ.
Sự lập lờ này xuất phát từ thời thơ ấu, chúng ta muốn sự chú ý của họ nhưng lại sợ bị phụ thuộc vào họ, nên bên cạnh sự yêu thương, chúng ta cảm thấy thù địch và có mong muốn bất tuân. Khi trưởng thành chúng ta lập lờ nước đôi tương tự với bạn bè, chúng ta cảm thấy vừa muốn thân mật vừa cảm thấy phụ thuộc vào họ và dễ bị tổn thương.
Một phần lý do cho sự lập lờ nước đôi này là do cảm xúc mạnh mẽ và đơn thuần thì quá đáng sợ, Chúng đại diện cho sự mất kiểm soát nhất thời. Nên chúng ta cân bằng chúng bằng những cảm xúc trái ngược hoặc mâu thuẫn.
Một phần lý do khác bắt nguồn từ thực tế là tâm trạng của chúng ta liên tục thay đổi và chồng chéo lên nhau.
Chúng ta không ý thức được sự lập lờ nước đôi của mình, vì suy ngẫm về chúng thì quá phức tạp và rối rắm, mà chúng ta thích dựa vào những lý giải đơn giản cho việc chúng ta là ai và cảm thấy điều gì hơn. Và chúng ta cũng làm vậy với người xung quanh, giảm thiểu những diễn giải về cảm xúc của họ thành một cái gì đó đơn giản và dễ tiếp thu.
Chúng ta sẽ cần nhiều nỗ lực để nắm bắt được sự lập lờ nước đôi tiềm ẩn của chúng ta trong hành động
Chúng ta cũng thể hiện khía cạnh này trong mối quan hệ với nhà lãnh đạo, người mà vô thức chúng ta liên kết với nhân vật người cha/người mẹ. Nó hoạt động theo cách dưới đây:
Một mặt chúng ta nhận ra bằng trực giác sự cần thiết của các nhà lãnh đạo. Các thành viên cảm thấy không an toàn về vị trí của chính họ trong nhóm và hành động để đảm bảo nó. Nếu nhà lãnh đạo không đứng trên nhữung lợi ích cạnh tranh này và có thể nhìn thấy bức tranh lớn hơn, nhóm sẽ gặp rắc rối. Những quyết định khó khăn sẽ không bao giờ được đưa ra, sẽ không có ai hướng dẫn con tàu. Do đó, chúng ta khao khát sự lãnh đạo vào cảm thấy mất phương hướng, hoảng loạn nếu không có kẻ nào hoàn thành vai trò này.
Mặt khác, chúng ta sợ hãi và coi thường những người bên trên chúng ta. Chúng ta sợ rằng họ sẽ bị cám dỗ sử dụng những đặc quyền của vị trí của họ để tích lũy thêm quyền lực và làm giàu cho bản thân, một điều xảy ra khá phổ biến. Chúng ta là những kẻ bướng bỉnh, chúng ta không thoải mái với sự thấp kém và phụ thuộc đi kèm, chúng ta muốn thực thi theo ý chí của riêng mình và cảm thấy mình tự chủ. Chúng ta thầm ghen tị với sự công nhận và đặc quyền của nhà lãnh đạo.
Cảm giác nước đôi này lên tới đỉnh điểm tiêu cực khi NLĐ có dấu hiệu lạm dụng, vô cảm hoặc không đủ năng lực. Cho dù NLĐ có quyền lực đến mức nào, cho dù chúng ta có thể ngưỡng mộ họ đến mức nào, bên dưới bề mặt này vẫn có sự lập lờ nước đôi, và nó khiến cho lòng trung thành của mọi người trở nên thất thường và bất ổn định.
Người nắm quyền thường sẽ chỉ chú ý đến nụ cười của nhân viên và những tràng pháo tay họ nhận được, và họ sẽ nhầm lẫn sự ủng hộ này với thực tế. Họ không nhận thấy rằng mọi người hầu như luôn thể hiện sự tôn kính như vậy với những người ở trên họ, vì phần lớn nhân viên không dám thể hiện cảm xúc thật của mình. Do đó, hiếm NLĐ nhận thức được sự nước đôi tiềm ẩn này khi mọi thứ đang tốt đẹp, cho đến khi họ phạm sai lầm, quyền lực lung lay, họ sẽ thấy khó hiểu cho sự ngờ vực và thiếu tôn trọng được thể hiện ra ở nhân viên.
Chúng ta có thể bị cám dỗ để tin rằng sự hay thay đổi này là một hiện tượng hiện đại, nhưng không phải như vậy, sự lập lờ nước đôi này tồn tại từ thời nguyên thủy. Tổ tiên chúng ta sợ hãi một cách vô thức bất kỳ cá nhân nào tồn tại lâu dài trong quyền lực, vì họ thấy được khía cạnh đồi bại của quyền lực, với người mới, họ sẽ dễ kiểm soát anh ta hơn. Bên dưới sự tuân thủ của họ là sự cảnh giác cao độ. Ngày nay, thay vì giết chết vua chúa, chúgn ta vui mừng khi qua cuộc bầu cử, họ bị thất cử hoặc đổ lỗi cho họ về sự suy giảm của nền kinh tế, vấn để nằm ngoài tầm kiểm soát của họ.
Để lãnh đạo thành công, chúng ta cần xây dựng “thẩm quyền”, và đây là cách để xây dựng nó.
Công việc cơ bản của NLĐ là cung cấp một tầm nhìn sâu rộng, nhìn thấy bức tranh toàn cảnh, làm việc vì lợi ích lớn hơn của nhóm và duy trì sự thống nhất. Họ cũng phải tránh tỏ ra nhỏ mọn, vị kỷ hoặc thiếu quyết đoán, việc thể hiện chúng sẽ khuấy động sự lập lờ nước đôi. Đó là thứ mà mọi người mong muốn ở NLĐ của họ.
Hai trụ cột của thẩm quyền: tầm nhìn + sự đồng cảm
Việc tập trung vào tương lai và bức tranh lớn hơn sẽ buộc chúng ta tư duy nhiều hơn, chúng ta phải đặt ra các mục tiêu thiết thực và dẫn dắt đội nhóm hướng tới chúng. Chúng ta cần trở thành bậc thầy của sự nhìn xa trôn rộng này thông qua thực hành và kinh nghiệm. Đạt được điều này, sẽ mang lại cho chúng ta niềm tin lớn lao vào bản thân, khác với sự tự tin giả tạo của sự vĩ cuồng. Và khi chúng ta thể hiện sự tự tin này, mọi người sẽ bị cuốn hút và đi theo sự dẫn dắt của chúng ta.
Chỉ một cử chỉ nhỏ nhất của chúng ta cũng có ảnh hưởng vô thức đến cá nhân trong nhóm, nên ta phải chú ý đến thái độ của mình, đến bầu không khí mà chúng ta tạo ra. Không bao giờ được giả định rằng chúng ta có sự hỗ trợ của các thành viên. Ta phải cần phát triển sự đồng cảm với nhóm, luôn cảm nhận được khi các thành viên đánh mất sự tôn trọng đối với chúng ta, hòa mình vào tâm trạng thay đổi của nhóm. Nhưng sự đồng cảm này không có nghĩa là trở nên mềm yếu và dễ bị tác động bởi ý chí của nhóm. Khi thực hiện công việc của NLĐ - cung cấp tầm nhìn cho nhóm và định hướng nó tới các mục tiêu phù hợp, chúng ta phải nghiêm khắc và kiên định. Chúng ta có thể lắng nghe những ý tưởng hữu ích nhưng cần nhớ rằng việc của mình là quan tâm đến bức tranh tổng thể. Chúng ta cần phải vượt ra ngoài những áp lực chính trị trong nhóm. Cần duy trì một tầm nhìn gắn liền với thực tế và sự thật, không ai có thể phá hoại hoặc lu mờ tầm nhìn này của chúng ta.
Nếu không duy trì được 2 trụ cột này: người trong nhóm cảm thấy mất kết nối và thay đổi khoảng cách với người lãnh đạo. Họ nghĩ rằng sâu bên dưới họ bị xem như những con tốt thí, cảm thấy thiếu định hướng tổng thể, họ bắt đầu bực bội và mất đi sự tôn trọng. Họ ít chú ý đến những gì nhà lãnh đạo nói, dành nhiều thời giờ để nghĩ về lợi ích của chính họ, thành lập phe phái, làm việc kém hiệu quả. Và khi NLĐ nhận thấy điều này, họ tỏ ra mạnh mẽ và đòi hỏi cao hơn, điều này sẽ làm các thành viên gây hấn thụ động, ngược lại, nếu NLĐ tỏ ra mềm mỏng và van nài sự hỗ trợ thì các thành viên càng ít tôn trọng họ, như thể họ đang chỉ huy ngược lại NLĐ. Rốt cục thì NLĐ làm được rất ít việc và tỏ ra tầm thường.
Khi chúng ta thể hiện sự tôn trọng và tin tưởng đối với người bên dưới, thì dòng chảy này cũng chảy ngược lại về phía chúng ta, các thành viên sẽ sẵn sàng đón nhận ảnh hưởng của chúng ta. Phải cố gắng để thu hút ý chí của họ để làm cho họ đồng nhất với sứ mệnh của nhóm.
Khi chúng ta thiết lập thẩm quyền đúng cách, thì sự lập lờ nước đôi của các thành viên không biến mất, mà sẽ trở nên dễ kiểm soát. Chúng ta đã thiết lập đủ niềm tin để họ tự vượt qua những dao động, hồ nghi, ghen tị. Họ cũng sẽ e sợ nếu chúng ta không còn là lãnh đạo, họ sẽ tưởng tượng ra viễn cảnh nhóm mất đoàn kết, thiếu minh bạch, có quyết định tồi tệ. Nhu cầu họ cần chúng ta quá mạnh mẽ. Lúc này ta không còn phải đối phó vứoi sự bất đồng từ nhóm nữa, mà các thành viên sẽ cảm thấy đang tham gia vào sứ mệnh lớn lao hơn, lúc này chúng ta sẽ định hướng năng lượng sáng tạo của họ thay vì lôi kéo họ. Chúng ta dễ đạt được mục tiêu hơn và điều này lại càng làm tăng thẩm quyền của chúng ta.
Công việc của bạn
-
Biến mình thành người quan sát toàn diện về hiện tượng thẩm quyền, sử dụng nó để đo lường mức độ ảnh hưởng của mọi người mà không cần sử dụng tới sức mạnh hay lời kêu gọi.
- Nhìn vào gia đình của chính mình xem ai có thẩm quyền lớn hơn
- Nhìn vào thầy cô và cố vấn trong cuộc sống của bạn, người có ảnh hưởng mạnh mẽ lên bạn.
- Quan sát sếp trong hành động và nhìn vào ảnh hưởng của họ với bạn và với nhóm của bạn.
- Nhìn vào nhà lãnh đạo khác qua tin tức, xac định nguồn gốc của thẩm quyền hoặc sự thiếu vắng của nó. Bạn cần nhìn thấy những khoảnh khắc khi thẩm quyền của họ gia tăng hoặc suy yếu và hiểu được lý do tại sao
-
Phát triển các thói quen và chiến lược để phóng chiếu thẩm quyền của bản thân. Nếu chưa là NLĐ, việc phóng chiếu thẩm quyền sẽ giúp bạn tạo ra hào quang rằng định mệnh bạn sẽ là người lãnh đạo. Nếu đã là NLĐ, chiến lược này sẽ củng cố quyền lực và sự kết nối của bạn trong nhóm.
- Suy nghĩ về ảnh hưởng của bạn với mọi người. Bạn có thường xuyên tranh cãi, cố tình áp đặt ý chí của mình, có nhiều chống đối với ý tưởng của bạn hay không? Mọi người có gật đầu khi lắng nghe lời khuyên của bạn rồi sau đó làm ngược lại hay không?
- Nhìn chung, mọi người sẽ không tôn trọng ý tưởng của người thấp hơn họ trong hệ thống phân cấp, nhưng việc thể hiện thẩm quyền một cách đúng đắn sẽ đảo ngược suy nghĩ này.
- Đừng xem nụ cười và biểu hiện tán thành của mọi người là thực tế, hãy lưu ý tới vẻ căng thẳng của họ khi họ làm điều đó, chú ý đến hành động của họ. Bất cứ một lời cằn nhằn nào như một sự phản ánh về thẩm quyền của bạn.
- Nâng cao sự nhạy cảm, hãy nhìn vào những khoảnh khắc bạn cảm thấy sự không tôn trọng của mọi người, hoặc cảm giác như thẩm quyền của bạn đang giảm sút.
- Hãy nhớ rằng luôn có kẻ hay càu nhàu trong nhóm và không khi nào bạn lấy lòng được. Họ sống với thái độ gây hấn thụ động và ngầm phá hoại bất cứ ai ở vị trí lãnh đạo. Đừng cố gắng đồng cảm với họ, mà hãy nhận ra họ càng sớm càng tốt để sa thải hoặc cách ly họ. Việc có một nhóm chặt chẽ và tận tâm cũng giúp kiểm soát được loại người xấu này.
-
Không được rơi vào những định kiến của thời đại hiểu lầm về thẩm quyền và coi thường nó. Chúng ta không còn công nhận thẩm quyền là một bộ môn nghệ thuật.
- Thời đại chúng ta đang nhầm lẫn thẩm quyền với nhà lãnh đạo, mà một trong số họ thì xấu (bảo vệ quyền lực, làm giàu cho chính họ) nên chúng ta sẽ có ấn tượng xấu với khái niệm này. Chúng ta cũng quan niệm là những kẻ cầm quyền nên đơn giản hoàn thành công việc của họ, thẩm quyền là một di tích của các vị vua. Chúng ta cũng nghĩ rằng một chức vụ lớn sẽ tốt hơn là một thẩm quyền lớn trong việc lãnh đạo nhóm.
- Trước đây, việc nuôi dạy con cái được xem là hình mẫu của thẩm quyển, nhưng thời nay họ coi mình bình đẳng hơn với con cái, có kiến thức và kinh nghiệm nhiều hơn chút ít, họ có vai trò là người xác nhận các cảm xúc của con cái và đảm bảo chúng liên tục được xem xét và quan tâm. Họ giống như người bạn lớn tuổi hơn. Sự bình đẳng này cũng áp dụng ở các thầy cô. Các nhà lãnh đạo bắt đầu tin rằng họ giống như người chăm sóc nhân viên hơn, họ lùi lại và cố vấn cho nhóm để đưa ra quyết định đúng đắn, mọi quyết định được thực hiện với sự đồng thuận của tất cả các thành viên. Họ tin rằng việc họ cần làm là hấp thụ thông tin khổng lồ có sẵn và dữ liệu, thuật toán sẽ xác định hướng đi và là thẩm quyền thật sự.
- Việc này gây hậu quả khôn lường. Nếu không có nghê thuật thẩm quyền, thì sẽ không có chuyện nổi dậy chống lại áp đặt của NLĐ, sẽ không có tiến bộ, nhóm không phản biện được để tiến bộ hơn, Nếu không có cha mẹ áp đặt thẩm quyền lên con cái, thì chúng ta không thể trải qua giai đoạn quan trọng của sự nổi loạn ở tuổi thiếu niên, chúng ta không bác bỏ những ý tưởng của họ và khám phá bản sắc riêng cuả chúng ta. Nếu không có những thầy cô, bậc thầy mà chúng ta thừa nhận là vượt trội và đáng được tôn trọng, chúng ta không thể học hỏi từ kinh nghiệm và trí tuệ của họ, thậm chí vượt qua họ với những ý tưởng mới tốt hơn. Nếu không có NLĐ có cái nhìn lâu dài, dự kiến các xu hướng và hướng dẫn chúng ta đến giải pháp lâu dài, chúng ta sẽ bị lạc lối. Con người luôn cần một hình thức thẩm quyền như một sự hướng dẫn, và nếu không có người lãnh đạo có thẩm quyền và có đạo đức tốt dẫn dắt, chúng ta sẽ bị thu hút bởi kẻ mang lại ảo tưởng về sự lãnh đạo nhưng có đạo đức tồi, làm tất cả để phục vụ bản thân và nâng cao tầm kiểm soát của anh ta, chúng ta cũng dễ chạy theo số đông, vì những người số đông làm thường đúng và được tôn trọng.
- Chúng ta cần nhận ra sự nguy hiểm từ định kiến của chúng ta với nhân vật có thẩm quyền. Chúng ta cần công nhận và tôn trọng người có thẩm quyền trên thế giới không phải là thừa nhận sự thấp kém của chúng ta, mà là chấp nhận nhu cầu của chúng ta với những nhân vật như vậy. Không nên xem xét người có thẩm quyền như kẻ ích kỷ hay chuyên chế, vì đó là những phẩm chất làm giảm sút quyền lực của họ. Họ phải thực hiện thẩm quyền như một nhiệm vụ cần thiết ở vị trí của họ.
- Đằng sau quan niệm bình đẳng, nhà lãnh đạo là nhà cố vấn, cha mẹ là bạn với con cái, là nỗi e sợ với trách nhiệm, với những lựa chọn khó khăn phải đưa ra, phải chịu sự chỉ trích, phải nổi bật. Chúng ta cần đi theo hướng ngược lại, chấp nhận rủi ro và nguy hiểm đi kèm với sự lãnh đạo và thẩm quyền
- Ngày nay, chúng ta trở nên quan tâm nhiều hơn đến chính mình, khư khư bám lấy tầm nhìn ngắn hạn của chúng ta, bị xâm chiếm bởi quá nhiều thông tin. Vì vậy chúng ta có một nhu cầu tiềm ẩn ngày càng cao với các nhân vật có thẩm quyền thật sự, với quan điểm được nâng cao bởi nhóm và NLĐ, với sự hoàn nhập vào nhóm. Chúng ta có nhiệm vụ thiết lập thẩm quyền của mình và đảm nhận vai trò cần thiết đó.
Những chiến lược để thiết lập thẩm quyền
Bản chất của thẩm quyền là mọi người sẵn sàng làm theo sự dẫn dắt của bạn. Họ chọn tuân theo lời nói và lời khuyên của bạn. Họ muốn sự khôn ngoan của bạn. Chắc chắn đôi lúc bạn sẽ cần sử dụng quyền lực (phần thưởng, hình phạt) và những phát biểu truyền cảm hứng. Nhưng đừng lạm dụng nó, bạn sử dụng chúng càng ít thì thẩm quyền của bạn càng lớn.
Bạn cần phải phấn đấu để thu hút năng lực ý chỉ của mọi người, vượt qua sự chống đối và lập lờ nước đôi của họ. Hãy thực hành tất cả các điều sau
Tìm phong cách thẩm quyền của bạn
Thẩm quyền mà bạn thiết lập phải xuất hiện một cách tự nhiên từ tính cách của bạn và những sức mạnh cụ thể mà bạn sở hữu. Hãy nghĩ và chọn một trong các nguyên mẫu của thẩm quyền sau đây:
- Vị cứu tinh: một cá nhân quyết tâm giải thoát mọi người khỏi cái ác. Họ không thích bất cứ bất công nào. Họ có nhiều niềm tin, và thể hiện niềm tin đó một cách rất cuốn hút. Đây là nguyên mẫu đáng chú ý nhất.
- Kẻ sáng lập: là người thiết lập một trật tự mới trong chính trị hoặc kinh doanh. Họ nhạy bén về xu hướng hoặc ác cảm lớn với hiện trạng. Họ là người độc đáo và có đầu óc độc lập. Niềm vui của họ là sửa đổi và phát minh cái gì đó mới. Mọi người bị thu hút bởi kẻ sáng lập bởi vì họ đại diện cho một hình thức tiến bộ nào đó. Họ học các quy ước trong ngành và lật ngược chúng lại. Họ khao khát một phong cách mới mẻ và tạo ra nó với kỹ năng của mình.
- Kẻ tìm kiếm sự thật: những người không khoan dung với sự dối trá và chính trị
- Kẻ thực dụng thầm lặng: họ muốn sửa chữa những thứ bị hỏng và có sự kiên nhẫn vô hạn
- Kẻ chữa trị: họ giỏi giỏi trong việc tìm kiếm những gì sẽ hoàn thành và thống nhất mọi người lại.
- Kẻ giáo hóa: họ có cách khiến cho mọi người bắt đầu hành động và học hỏi từ những sai lầm của chíh mình.
Bạn phải đồng nhất bản thân với một trong những nguyên mẫu này, hoặc các loại khác đáng chú ý trong nền văn hóa.
Bằng cách thể hiện các đặc điểm này một cách tự nhiên, bạn sẽ gây ấn tượng với mọi người rằng đó là thứ gì đó thuộc về định mệnh của bạn, bạn được sinh ra để là như vậy. Nếu không có sự tự nhiên này, mọi nỗ lực của bạn để tạo ra thẩm quyền sẽ có tính chất cơ hội và thủ đoạn, và mọi hành động của bạn chỉ đơn thuần là mưu đồ để nắm được quyền lực.
Bạn cần xác định phong cách này càng sớm càng tốt, để trau dồi nó, thích nghi bản thân với nó và điều chỉnh cho phù hợp với nền văn hóa. Bạn sẽ dần dần mọt cách tự nhiên và tinh tế toát lên được những thẩm quyền này và gây ấn tượng với mọi người.
Hướng tiêu điểm ra bên ngoài.
Chúng ta thường quan tâm nhiều hơn tới chính mình và dành nhiều thời gian để tập trung vào cảm xúc, vết thương và tưởng tượng của chúng ta. Bạn cần phát triển thói quen trái ngược với điều này theo 3 cách
- Trau dồi kỹ năng lắng nghe, tập trung cao độ vào lời lẽ và gợi ý phi ngôn ngữ của người khác. Phải rèn luyện để nắm bắt những ẩn ý của những gì mọi người đang nói. Bạn hòa mình vào tâm trạng và nhu cầu của họ, cảm nhận được những gì họ đang thiếu. Đừng xem những nụ cười và vẻ mặt tán thành của mọi người là thực tế, thay vì thế nên cảm nhận được sự căng thẳng hoặc thích thú nằm bên dưới.
- Cống hiến hết mình để giành được sự tôn trọng của mọi người. Bạn đừng cho rằng có được sự tôn trọng này như một lẽ dĩ nhiên. Cũng đừng hướng tới việc đạt được sự tôn trọng của mọi người bằng cách hướng tới những cảm xúc của bạn, hay họ nợ bạn, hay vị trí và sự vĩ đại của bạn. Mà cần dành được sự tôn trọng của họ bằng cách tôn trọng các nhu cầu cá nhân của họ và chứng minh rằng bạn đang làm việc với lợi ích lớn hơn.
- Coi việc bạn trở thành NLĐ là một trách nhiệm to lớn, sự thịnh vượng của nhóm tùy thuộc vào quyết định của bạn. Cái thúc đẩy bạn không phải sự chú ý của mọi người mà là mang tới những kết quả tốt nhất cho hầu hết mọi người. Bạn nên đắm mình vào công việc chứ không phải cái tôi của bạn. Bạn cần cảm thấy kết nối giá trị bản thân sâu sắc vào với giá tri của nhóm và số phận của bạn và của nhóm đan xen chặt chẽ. Nếu bạn thể hiện thái độ này, mọi người sẽ cảm thấy nó và sẵn sàng đón nhận ảnh hưởng của bạn. Họ sẽ đón nhận bạn vì họ rất hiếm gặp ai nhạy cảm với tâm trạng của mọi người và cực kỳ tập trung vào kết quả. Điều này giúp bạn nổi bật và thu hút được sự chú ý của mọi người hơn là việc thể hiện nhu cầu cao độ của bạn đối với việc được ưa thích và trở nên nổi tiếng.
Vun bồi con mắt thứ ba (tầm nhìn xa, rộng, toàn cảnh)
Hầu hết mọi người đều bị khóa chặt vào thời điểm hiện tại hoặc tương lai gần. Họ có xu hướng phản ứng thái quá và hoảng loạn, chỉ nhìn thấy một phần hẹp của thực tế phải đối mặt. Họ không thể cân nhắc những ý tưởng thay thế hoặc ưu tiên.
Những người nâng cao tầm nhìn lên trên thời điểm hiện tại sẽ có khả năng nhìn xa trông rộng và vun bồi con mắt thứ ba để nhìn thấy các lực lượng và xu hướng vô hình trong tương lai. Họ sẽ nổi bật trong nhóm, hoàn thành chức năng lãnh đạo và vầng hào quan rằng họ như thần thánh trong việc dự đoán tương lai.
Nâng cao tầm nhìn dài hơn, toàn diện hơn và chi tiết hơn là một khả năng có thể thực hành, và cần nhiều năm để trau dồi, nhưng đổi lại nó sẽ giúp bạn trong mọi tình huống.
Cần tự rèn luyện càng sớm càng tốt khả năng tách biệt ra những cảm xúc và suy nghĩ chung đang len lỏi trong nhóm. Bạn tự buộc mình phải nâng cao tầm nhìn, hình dung ra bức tranh lớn hơn. Bạn cố gắng nhìn thấy bản chất của các sự kiện, không bị tác động bởi quan điểm mang tính bè phái của mọi người. Bạn xem xét quan điểm của kẻ thù, lắng nghe ý kiến của người ngoài, mở rộng tâm trí tới các khả năng khác nhau. Từ đó, bạn sẽ bắt đầu có cảm giác về cơ cấu, hình dạng tổng thể của tình huống, bạn tìm ra các xu hướng khả dĩ, nhìn được cách sự việc diễn ra trong tương lai và cách thức mà sự việc phát triển chệch hướng. Bạn cần sự kiên nhẫn vô hạn cho bài tập này, càng đi sâu nghiền ngẫm và thực hành nó, bạn càng có cơ may nhận ra được xu hướng tương lại dưới một hình thức nào đó.
Tóm lại cần mở rộng tâm trí và suy nghĩ về tất cả các khả năng xảy ra trong tương lai và khả năng tư duy toàn diện.
Khi đã có tầm nhìn, bạn cần suy nghĩ ngược lại về hiện tại, để tìm ra một cách thức hợp lý và linh hoạt để đạt được mục tiêu của mình. Càng suy nghĩ về quá trình này, bạn sẽ càng cảm thấy tự tin hơn về kế hoạch và sự tự tin này sẽ lây lan và thuyết phục những người khác. Có thể mọi người sẽ nghi ngờ tầm nhìn của bạn, nhưng hãy vững tin, thời gian sẽ chứng minh bạn đúng. Nếu không đạt được mục tiêu, thì hãy coi đây là một dấu hiện cho thấy suy nghĩ của bạn chưa tới.
Chỉ huy từ phía trước, tạo ra tinh thần chung của nhóm
Bạn phải làm việc chăm chỉ và phải cho người khác thấy được sự chăm chỉ của bạn. Bạn phải đặt cho bản thân tiêu chuẩn cao nhất. Bạn phải kiên định và có trách nhiệm. Nếu cần phải hy sinh, bạn sẽ là người đầu tiên thực hiện chúng vì lợi ích của nhóm. Tất cả điều này sẽ tạo nên tinh thần chung của nhóm, mọi thành viên sẽ cảm thấy bắt buộc phải tự nâng bản thân lên ngang tầm với bạn và có nhu cầu đạt được sự chấp thuận của bạn. Họ sẽ đồng nhất các giá trị của bạn vào họ và bắt chước bạn một cách tinh tế. Bạn không cần la hét và giảng giải cho họ, họ sẽ tự muốn làm điều đó.
Bạn phải thiết lập tinh thần chung này từ ngày đầu. Ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Bạn cần thể hiện sự cứng rắn ngay từ đầu, nếu mọi người có ấn tượng về việc họ có thể điều khiển bạn, họ sẽ làm điều đó một cách không thương tiếc. Bạn cần đặt ra giới hạn về sự công bằng. Nếu các thành viên không tự nâng cấp bản thân họ lên cấp độ mà bạn duy trì, hãy trừng phạt họ. Giọng điệu của bạn khi nói hoặc viết phải dứt khoát và táo bạo. Mọi người luôn tôn trọng sức mạnh ửo người lãnh đạo, miễn điều đó không dấy lên nỗi sợ hãi về sự lạm quyền. Nếu bản chất bạn là mềm mỏng, hãy phát triển dần sự cứng rắn, nếu không thì bạn không thể lãnh đạo, rồi bạn sẽ luôn có nhiều thời gian để bộc lộ khía cạnh nhẹ nhàng, tử tế như là bản chất của bạn, nhưng tỏ ra mềm mỏng ngay từ đầu là dấu hiệu cho thấyh bạn là một người dễ bị xỏ mũi.
Hãy bắt đầu phát triển các tiêu chuẩn cao nhất có thể cho công việc của bạn. Rèn luyện để luôn biết được tác động của cách cư xử và giọng điệu của bạn ảnh hưởng đến mọi người tinh tế ra sao.
Khuấy động những cảm xúc xung đột trong mỗi thành viên nhóm
Hầu hết mọi người đều quá dễ đoán. Để hòa nhập tốt, họ phải khoác lên mình một tính cách nhất quán: vui vẻ, dễ chịu, táo bạo, nhạy cảm. Họ cố gắng che giấu những phẩm chất khác mà họ sợ thể hiện.
Là NLĐ, bạn cần trở nên bí ẩn hơn, để thiết lập một sự hiện diện cuốn hút mọi người. Bạn cần thể hiện các tín hiệu hỗn hợp, bằng cách thể hiện những phẩm chất hơi trái ngược nhau, bạn khiến cho mọi người phải tạm dừng lại các phân loại tức thời của họ và phải suy nghĩ về việc bạn thực sự là ai. Càng nghĩ nhiều về bạn, sự hiện diện của bạn trong họ càng nhiều và có thẩm quyền.
-
Cần thể hiện những phẩm chất nghịch lý trong tính cách
Nếu bạn tốt bụng và nhạy cảm, bạn cần thể hiện một dòng chảy ngầm của sự khác nghiệt, không khoang dung với một số loại hành vi. Bố mẹ cần vừa thể hiện tình yêu trong khi chỉ ra các giới hạn, đứa trẻ bị mắc kẹt giữa tình cảm và cảm giác sợ hãi, sự tôn trọng đến từ cảm giác căng thẳng đó. Hãy giữ cho lời buộc tội và cơn giận dữ càng ít thường xuyên càng tốt, để khi cơn giận bùng phát, nó thật sự nổi bật và có sức mạnh.
Bạn có thể cân nhắc rất lâu về các vấn đề, nhưng một khi quyết định được đưa ra, bạn hành động đầy nhiệt tình và táo bạo, sự táo bạo đột ngột đó sẽ tạo ấn tượng mạnh mẽ.
Pha trộn giữa vương giả và bình dân
Pha trộn giữa nam tính và nữ tính
Cân bằng giữa sự hiện diện và vắng mặt. Nếu bạn luôn có trong tầm mắt của họ, bạn có vẻ quá tầm thường. Bạn không cho họ chỗ trống để lý tưởng hóa bạn. Nhưng nếu quá xa cách, mọi người không thể đồng cảm với bạn. Nói chung, nên nghiêng một chút theo hướng vắng mặt, để khi bạn xuất hiện trước nhóm, bạn tạo ra sự phấn khích và kịch tính. Với hầu hết mọi người, khi bạn vắng mặt, mọi người sẽ nghĩ về bạn. Ngày nay, mọi người đánh mất nghệ thuật này, họ hiện diện quá nhiều và trở nên quen thuộc, mọi động thái của bạn đều được phơi bày trên MXH. Nó khiến bạn trở nên dễ gần nhưng không phóng chiếu được thẩm quyền.
Nói quá nhiều cũng là một kiểu hiện diện quá mức, khiến kẻ khác khó chịu và bộc lộ điểm yếu. Im lặng là một hình thức vắng mặt và rút lui thu hút sự chú ý, nó cho thấy sự tự chủ và sức mạnh, và khi bạn nói thì nó có hiệu quả hơn.
Nếu phạm sai lầm, đừng giải thích quá nhiều và xin lỗi quá nhiều, bạn nói vừa đủ để làm rõ rằng bạn sẵn sàng nhận trách nhiệm cho thất bại nào, sau đó bạn làm tiếp. Sự hối lỗi của bạn nên tương đối lặng lẽ; hành động tiếp theo của bạn sẽ cho thấy bạn đã học được bài học. Tránh tỏ ra phòng thủ và cáu kỉnh nếu bị tấn công.
Đừng thể hiện sự đối nghịch pha trộn quá mạnh mẽ, nếu không trông bạn sẽ điên rồ. Hãy thể hiện một dòng chảy chính, và một dòng chảy ngầm (tuy khó chịu nhưng lại có mục đích tốt đẹp) khiến mọi người tự hỏi về dòng chảy đó.
Không bao giờ lấy, luôn luôn cho.
Việc lấy thứ gì đó mà mọi người cho rằng họ sở hữu nó (tiền, quyền, thời gian của họ) sẽ tạo nên một sự bất an cơ bản và dẫn tới câu hỏi về thẩm quyền của bạn và cả uy tín bạn đã tích lũy. Bạn làm cho họ không chắc chắn về tương lai, dấy lên sự hồ nghi về tính hợp pháp với tư cách là một NLĐ. Ngay cả gợi ý về điều này cũng làm tổn hại đến danh tiếng của bạn.
Nếu hy sinh là cần thiết, bạn là người đầu tiên làm chuyện đó, là đó không đơn giản là tượng trưng. Hãy cố gắng nói với họ rằng bất kỳ sự mất mát tài nguyên, quyền lợi nào là tạm thời và bạn sẽ nhanh chóng khôi phục chúng như thế nào.
Hãy biến việc tiết kiệm các nguồn tài nguyên thành mối quan tâm hàng đầu, việc này sẽ giúp bạn có khả năng để tỏ ra hào phóng.
Tránh cung cấp quá nhiều lời hứa hoặc lời hứa vượt quá tầm cho mọi người. Vì lúc nghe đến lời hứa này, họ sẽ phấn khích nhưng họ sẽ nhớ dai và chính xác những lời hứa này, và nếu bạn không thực hiện được, điều này sẽ in sâu vào tâm trí họ, ngay cả khi bạn đổ lỗi cho hoàn cảnh. Nếu thất hứa lần 2, thẩm quyền sẽ bị xói mòn mạnh mẽ. Việc không mang tới cho họ thứ đã hứa hẹn, mang lại cảm giác bạn đã lấy đi của họ thứ gì đó. Mọi người thường nói một tấc đến trời và hứa hẹn quá nhiều, bạn cần làm khác đi.
Trẻ hóa thẩm quyền của bạn
Thẩm quyền sẽ phát triển với mỗi hành động khơi gợi sự tin tưởng và tôn trọng. Nhưng khi bạn lớn tuổi và duy trì quyền lực đủ lâu, có thể bạn sẽ trở nên cứng nhắc và ù lỳ. Khi một thế hệ mới xuất hiện, kẻ chưa quen với vầng hào quang của bạn trong quá khứ, sẽ miễn nhiễm với thẩm quyền của bạn. Họ coi bạn là một di tích. Khi lớn tuổi, bạn cũng trở nên chuyên chế và ít khoan dung, vì bạn không thể không mong mọi người đi theo bạn. Mọi người sẽ bắt đầu có cảm giác đặc quyền nơi bạn. Ngoài ra, công chúng thì luôn muốn những gương mặt tươi trẻ và mới mẻ.
Để tránh nguy cơ này. Đầu tiên hãy duy trì sự nhạy cảm, lưu ý đến những tâm trạng trong lời lẽ của mọi người, đo lường ảnh hưởng của bạn với người mới tới và người trẻ tuổi. Đừng tự nhốt mình vào cái kén danh vọng lẫy lừng của mình mà hãy đồng cảm với họ. Tiếp theo, hãy tìm kiếm những thị trường và khán giả mới để thu hút, điều này sẽ buộc bạn phải thích nghi. Tuy nhiên, đừng cố gắng thay đổi toàn bộ phong cách của bạn cho một lớp khán giả mới mà chỉ cần thay đổi đôi chút phong cách để cho khác với những năm tháng đã qua. Sự linh hoạt ở những người cao tuổi sẽ mang tới cho bạn cảm giác về sự linh thiêng và bất tử.
Thẩm quyền nội tại
Chúng ta đều có một bản ngã cao hơn và một bản ngã thấp hơn. Bản ngã cao hơn xuất hiện khi chúng ta hoàn thành những việc ta đã bắt đầu, khi ta nghĩ về người khác trước khi nghĩ về chính mình, khi chúng ta buông bỏ cái tôi của mình, khi thay vì đơn giản là phản ứng tức khắc với các sự kiện, ta lùi lại, suy nghĩ và lên chiến lược để hành động theo cách tốt nhất. Bản ngã thấp hơn xuất hiện khi chúng ta cá nhân hóa mọi thứ và trở nên nhỏ mọn, khi chúng ta muốn thoát khỏi thực tại thông quan nghiện ngập, khi chúng ta lãng phí thời gian hoặc khi chúng ta thấy bối rối và thiếu động lực.
2 bản ngã này lên xuống chiếm ưu thế tùy vào từng giai đoạn, nhưng thường thì bản ngã thấp sẽ thường mạnh mẽ và chiếm ưu thế hơn, nó là phần động vật và nguyên thủy trong chúng ta. Nếu không có gì thúc đẩy chúng ta làm khác đi, chúng ta sẽ trở nên lười biếng, khao khát lạc thú tức thì, hướng nội và nghiền ngẫm những thứ nhỏ nhặt. Chúng ta cần đấu tranh và nỗ lực để giảm bản ngã thấp và thể hiện bản ngã cao, và cách đúng đắn là trau dồi thẩm quyền nội tại.
Thẩm quyền nội tại như là tiếng nói, lương tâm của bản ngã cao hơn, chúng nói cho chúng ta biết:
Bạn có trách nhiệm đóng góp cho nền văn hóa và thời đại mà bạn đang sống
Lúc này, bạn đang sống nhờ thành quả của hàng triệu người trong quá khứ, bạn rất dễ xem tất cả những điều này là lẽ dĩ nhiên là đặc quyền của bạn, những suy nghĩ đó là của những đứa trẻ được cưng chiều. Thế giới này cần được cải tiến và đổi mới liên tục, và bạn tồn tại không chỉ để thỏa mãn nhu cầu của bạn và tiêu thụ những gì người khác tạo ra mà còn để tạo tác, đóng góp, phục vụ mục đích cao hơn
Để phục vụ mục đích cao hơn này, bạn phải trau dồi những gì độc đáo ở bạn.
Ngừng lắng nghe người khác nói về việc bạn là ai, bạn nên thích gì và không nên thích gì. Hãy tự mình đánh giá mọi thứ và mọi người. Tự hỏi bạn đang nghĩ gì và vì sao bạn cảm nhận được một cách thức nhất định. Biết tường tận về chính mình, những thị hiếu, khuynh hướng bẩm sinh, những lĩnh vực thu hút bạn một cách tự nhiên. Làm việc hằng ngày để cải thiện kỹ năng phù hợp với tinh thần và mục đích độc đáo của bạn. Bổ sung sự đa dạng cần thiết của một nền văn hóa bằng cách tạo ra một cái gì đó phản ánh sự độc đáo của bạn. Bám lấy những gì làm cho bạn khác biệt. Việc không đi theo tiến trình này có thể là lý do vì sao đôi khi bạn thấy chán nản, những khoảnh khắc trầm cảm kéo dài là một lời kêu gọi bạn lắng nghe thẩm quyền nội tại của mình
Trong một thế giới đầy những thứ làm ta phân tâm, bạn phải tập trung và dành ưu tiên.
Một số hoạt động chỉ gây lãng phí thời gian, một số người sẽ kéo bạn xuống. Hãy bám sát các mục tiêu dài hạn và ngắn hạn của bạn, đồng thời tiếp tục tập trung và cảnh giác. Cho phép bản thân hào phóng khám phá và lan man một cách sáng tạo nhưng luôn luôn có một mục đích nằm bên dưới
Bạn phải tuân thủ các tiêu chuẩn cao nhất trong công việc của bạn
Bạn phấn đấu để xuất sắc, tạo ra một thứ gì đó vĩ đại và tồn tại lâu dài, nếu không thực hiện được chúng, bạn sẽ làm mọi người thất vọng và phụ lòng khán giả, điều này làm bạn thấy xấu hổi. Để làm được việc đó, bạn phải phát triển tính tự giác và thói quen làm việc đúng đắn. Đặc biệt chú ý đến các chi tiết trong công việc và đặt một giá trị hàng đầu để nỗ lực. Ý tưởng đầu tiên đến với bạn thường không đầy đủ và thỏa đáng, hãy suy nghĩ kỹ hơn và sâu sắc hơn về ý tưởng của bạn, đừng nên vội vàng gắn bó với những ý tưởng ban đầu, tốt hơn hết là nên đối xử với chúng một cách cứng rắn. Hãy nhớ rằng cuộc sống thì ngắn ngủi, và bạn phải có ý thức để tận dụng tối đa thời gian mỗi ngày. Bạn không cần lấy động lực từ deadline, mà bất kỳ động lực nào đều xuất phát từ bên trong.
Thoại nhìn, việc có các tiêu chuẩn cao có thể dẫn đến một cuộc sống khá khắc nghiệt và khó chịu, nhưng trên thực tế thì ngược lại. Không có gì gây mất phương hướng và chán nản hơn là nhìn những năm tháng trôi qua mà không có một ý thức nào về phương hướng để chạy theo những mục tiêu liên tục thay đổi và lãng phí năng lượng trẻ trung của chúng ta. Thẩm quyền bên trong mang đến cho ta một ý thức về sự gắn kết và sức mạnh, bạn sẽ không bị gặm nhấm bởi sự lo lắng vốn xuất phát từ việc sống dưới mức tiềm năng của chính mình.
Khi đã cảm nhận và duy trì được bản ngã cao hơn, chúng ta sẽ có khả năng để nuông chiều bản ngã thấp hơn, thỉnh thoảng cho phép nó bung ra để giải tỏa căng thẳng và không trở thành tù nhân của Bóng tối. Và quan trọng, bạn không cần ai lãnh đạo nữa mà bạn trở thành lãnh đjao của chính mình, thực sự độc lập và hành động theo thẩm quyền bên trong của bạn.
Chúng ta phân biệt kẻ xuất chúng và kẻ bình thường bằng cách nói rằng kẻ xuất chúng là người đòi hỏi rất nhiều ở chính bản thân y, còn kẻ bình thường không hề đòi hỏi gì ở bản thân và tự hài lòng với con người hiện hữu của chính mình. Kẻ xuất chúng có một mục tiêu nội tại nào đó vượt ngoài tầm với của họ, vượt trội hơn bản thân họ, và họ thoải mái chấp nhận việc phụng sự cho tiêu chuẩn đó. Kẻ xuất chúng ta người sống trong tình trạng nô dịch cơ bản, cuộc sống sẽ không có hương vị gì nếu như họ không phục vụ cho một thứ gì đó siêu việt. Khi đã đạt được tiêu chuẩn nào đó, họ trở nên bồng chồng và phát minh ra một tiêu chuẩn mới, khó khăn hơn, cấp thiết hơn để tự ép buộc bản thân. Đây là một cuộc đời kỷ luật - một cuộc đời cao quý